Vào mục lục để xem chi tiết truyện nhé bạn. Test link

BHTT] Ám Thị - Chương 03: Lớp 3A



"Có lẽ con người không khao khát được yêu thương, mà chỉ cần được thấu hiểu."

– George Orwell, 1984

---

Khi mọi thứ ta tin tưởng đều quay lưng, thì công lý là thứ sa xỉ, lòng tốt trở thành truyện cổ tích.

Lý Bạch Dương – một thiếu niên 16 tuổi, bị tình nghi hạ độc cha mẹ nuôi của mình, cô bé đang cùng luật sư được chỉ định trò chuyện trong phòng thẩm vấn.

Lý Bạch Dương nhìn luật sư trước mặt. Cô bé có sự dửng dưng đến lạ.

Nguyễn Lịch Đình - luật sư hình sự có nhiều năm kinh nghiệm trong nghề nhưng lần đầu thấy qua điều này. Trẻ vị thành niên phạm tội dù có cố tỏ ra ngang bướng đến đâu thì vẫn là đứa trẻ. Tâm lý phòng vệ dễ dàng bị đổ vỡ. Trừ những vụ án mà đứa trẻ có tâm lý lệch lạc, muốn thử giết chóc như một niềm vui.

Nhưng Nguyễn Lịch Đình chưa từng gặp qua trường hợp này. Cô chỉ được đọc tài liệu viết lại từ bác sĩ Tần. Một người nổi danh trong giới tâm lý tội phạm.

"Lý Bạch Dương, tôi là luật sư của em. Không phải người bên công tố. Về mặt quyền lợi, tôi có nghĩa vụ giúp em giảm án thấp nhất." Nguyễn Lịch Đình rành mạch nói. Cô đang muốn thăm dò đối phương. Muốn từ từ để cô bé chấp nhận mình.

Lý Bạch Dương gõ những ngón tay liên hồi xuống bàn. Đây là biểu hiện, cô bé đang thăm dò lại chính Nguyễn Lịch Đình.

Thật khó xây dựng lòng tin từ đứa trẻ bị tổn thương. Nguyễn Lịch Đình trong lòng thở dài.

Lý Bạch Dương từ tốn lên tiếng:

"Em bị bạo hành thường xuyên, em muốn chấm dứt việc này."

Quá bình tĩnh.

Nguyễn Lịch Đình ghi chép lại lời nói của Lý Bạch Dương, nhưng trong lòng có rất nhiều gút mắt.

Có phải sự dửng dưng này là bình thường không?

"Hạ độc giết người, tình tiết tăng nặng là người có ơn nuôi dưỡng. Luật pháp không tử hình trẻ vị thành niên nhưng 18 năm tù không hề ngắn." Nguyễn Lịch Đình giải thích.

Lý Bạch Dương chỉ gật đầu, cô bé thừa biết điều này. Thì sao? Việc ở tù có khi còn tốt hơn sống trong ngôi nhà đó.

"Tuổi thọ trung bình là 60 hay 70 gì đó, vậy thì năm 34 tuổi ra ngoài cũng không muộn."

Lý Bạch Dương nói. Cô bé không cần luật sư bào chữa, cô bé từ chối người nói thay mình công lý. Lẽ đơn giản, Lý Bạch Dương không tin vào ai cả.

Công bằng phải do mình dành lấy.

Nguyễn Lịch Đình nhìn cô bé, ở tuổi 16 có thể trở nên gai góc như vầy sao?

"Về việc bị bạo hành, tôi đã liên hệ bác sĩ, họ sẽ xem qua tỷ lệ thương tích. Việc này có thể giúp tòa án xem xét giảm án cho em." Nguyễn Lịch Đình chuyên nghiệp giải thích.

Lý Bạch Dương chỉ thoáng cười. Cô bé muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi.

Lý Bạch Dương không có sự tin tưởng vào vị luật sư này. Nguyễn Lịch Đình cũng nhìn ra điều đó. Cô biết mình đã thất bại rồi.

Giữa luật sư và thân chủ, tối thiểu phải tin tưởng lẫn nhau. Nguyễn Lịch Đình phải thừa nhận cô không thấy tự tin khi nhận vụ án này.

Hai người chết, con nuôi ra tay, lý do là bạo lực gia đình. Nhưng bác sĩ đã nói cô bé không có vết thương rõ rệt. Họ sẽ tiến hành kiểm tra lại theo yêu cầu của cô.

Nếu không tìm ra dấu vết bạo lực thì Lý Bạch Dương dễ dàng bị quy vào vu khống, dựng chuyện. Bởi hàng xóm làm chứng chưa từng thấy cuộc cãi vả nào của gia đình họ Lý.

Nguyễn Lịch Đình cảm thấy não mình căng ra. Chính cô cũng hoài nghi rằng Lý Bạch Dương là một đứa trẻ máu lạnh hay là nạn nhân của bạo lực gia đình? Cô bé có thể vừa là nạn nhân, vừa là hung thủ. Ranh giới này thật mỏng manh làm sao.

Khi ra toà, phải giải quyết được câu hỏi: Làm sao tin được lời của một đứa bé đã giết cha mẹ nuôi của mình?

Nguyễn Lịch Đình lúc này chợt nghĩ, có khi cô bé cần một bác sĩ tâm lý hơn là một luật sư. Lý Bạch Dương luôn tỏ ra dửng dưng, cứng cỏi hơn với tuổi của mình, Nguyễn Lịch Đình là luật sư, điều này chỉ khiến phòng tuyến tâm lý trong lòng cô bé mạnh mẽ hơn mà thôi.

Nguyễn Lịch Đình nghĩ tới bác sĩ Tần, không rõ cô ấy có đang ở gần đây không?

Trong một bài phát biểu gần đây trước sinh viên, bác sĩ Tần có nói về "nhân chi sơ tính bản ác" của Tuân Tử.

Một nghiên cứu khoa học cho thấy, con người chúng ta xử lý suy nghĩ chỉ với tốc độ 10 bit mỗi giây. Trong khi đó, các giác quan của chúng ta có thể thu thập dữ liệu với tốc độ hàng tỷ bit mỗi giây. Điều này giải thích vì sao chúng ta thường cảm thấy choáng ngợp trước những gì đang diễn ra xung quanh.

Cảm xúc là thứ chi phối con người trước khi họ kịp suy nghĩ.

Đó cũng là lý do, Tuân Tử nói "Nhân chi sơ tính bản ác".

Với Tuân Tử, con người sinh ra đã có khuynh hướng xấu, cần được giáo dục để trở nên tốt.

Còn với Freud: Bản năng con người (Id) vốn dĩ thiên về cái ác hoặc ích kỷ, nhưng con người có thể trở nên tốt nhờ Superego (đạo đức) được xây dựng qua môi trường và giáo dục.

Ngồi đối diện với Lý Bạch Dương, Nguyễn Lịch Đình vô thức nghĩ tới bài giảng đó. Về nguyên tắc chuyên nghiệp của luật sư, họ không được phép xem nghi phạm là tội phạm, trong tâm trí người luật sư, không có sự phân biệt đối xử, không được quyền ngầm kết luận ai là có tội.
Lý Bạch Dương là trẻ vị thành niên, trong lời khai có liên quan tới bạo lựuc gia đình.
Nếu vụ án liên quan đến các vấn đề tâm lý như sức khỏe tâm thần, khả năng nhận thức, hoặc các yếu tố tâm lý khác có thể ảnh hưởng đến hành vi của bị cáo, thì việc nhờ bác sĩ tâm lý là hoàn toàn hợp lý. Nguyễn Luật sư hoàn toàn có thể yêu cầu bác sĩ chuyên môn can thiệp vào vụ án.
Đây là quyền hợp pháp của bị cáo.



---

Trường học là xã hội thu nhỏ. Có người xem trường học là quãng thời gian đẹp đẽ nhất, những cũng có người xem trường học chẳng khác gì địa ngục.

Trong lớp 3A, Lý Bạch Dương là kẻ bị bắt nạt. Còn

Tin tức lan đi nhanh chóng, và tin tức đôi khi giống dịch hạch. Biến đổi người ta tới không ngờ.

Tin nhắn trong nhóm lớp 3A bùng nổ như ngọn lửa lan trên cánh đồng khô hạn. Những biểu cảm hoang mang, giật mình ban đầu nhanh chóng nhường chỗ cho những lời đồn đoán, thêm thắt.

“Tao còn lạ gì con đó”
“Cậu ta lúc nào chẳng lầm lì.”
“Tao bảo mà, loại như nó sớm sẽ có chuyện thôi.”


không có gì lôi kéo con người nhanh bằng một tin tức giật gân cả. Nhóm trò chuyện mọi khi dùng để nói xấu giáo viên giờ có thêm chủ đề mới. Dù sau thì lớp 3A bọn họ vốn cũng không ưa gì Lý Bạch Dương. Tử Đồng - nữ lớp trưởng của lớp âm thầm quan sát cuộc trò chuyện trong vài phút rồi thở dài.
Bọn họ trẻ con thật, trông có khác gì đám trẻ mầm non đang giành giật đồ chơi. Tử Đồng không thích Lý Bạch Dương, nhưng cũng không tham gia bắt nạt, bạo hành bạn học của mình. Với thật lạ khi người ta lại hào hứng để nói về cái chết của người khác tới vậy?


Ngô Phong - người hiếm hoi đứng ra bảo vệ Lý Bạch Dương, ai mà chả biết cậu ta có tình cảm với Lý Bạch Dương. Chỉ là bây giờ cậu ta như gã hề cho mọi người có thêm cái để cười cợt.


"Cảnh sát chưa kết luận, tụi mày im đi!" Ngô Phong nhắn vào nhóm. Cậu ta tin tưởng vào Lý Bạch Dương nhiều vậy sao?

Nhưng tin nhắn của Ngô Phong chỉ nhận lại hàng loạt biểu tượng bật cười. Họ không chỉ phớt lờ lời cậu mà còn nhạo báng cậu.

Tử Đồng tặc lưỡi. Có lẽ Ngô Phong nên im lặng thì hơn. Lời phản kháng của cậu lúc này chỉ càng châm dầu vào lửa. Trong mắt đám đông, cậu chẳng khác gì một gã hề đang nỗ lực vô vọng bảo vệ điều mà không ai tin nữa.

Câu chuyện tiếp tục trôi đi, và giờ mọi người đã chuyển sang bàn tán về cách mà Lý Bạch Dương "giết cha mẹ." Tin đồn nói rằng cô hạ độc, dùng xyanua. Một vài người trong lớp bỗng hóa thành chuyên gia hóa học, mang ra hàng đống thuật ngữ mà chính họ cũng chẳng hiểu rõ.

Tử Đồng nhíu mày. Sự nhiệt tình đến kỳ lạ này khiến cô cảm thấy lạnh gáy. Cô nghĩ đến Trần Lỗi, cậu bạn thông minh lớp bên cạnh, người thường chơi cùng Lý Bạch Dương và Ngô Phong. Trần Lỗi nghĩ gì lúc này?

--
Cookie Consent
We serve cookies on this site to analyze traffic, remember your preferences, and optimize your experience.
Oops!
It seems there is something wrong with your internet connection. Please connect to the internet and start browsing again.
AdBlock Detected!
We have detected that you are using adblocking plugin in your browser.
The revenue we earn by the advertisements is used to manage this website, we request you to whitelist our website in your adblocking plugin.
Site is Blocked
Sorry! This site is not available in your country.