[BHTT - Tự Viết] Hoa Phi Hoa | chương 2: Thương nhân đều giỏi đeo mặt nạ
Chương 2: Thương nhân đều giỏi đeo mặt nạ
Họ Lam, tên chỉ một chữ Bạch.
Lam Bạch có nét đẹp thanh tao. Là thanh tao như sen trắng, hệt như tên của cô. Bạch là màu trắng. Cái tên chỉ gồm hai chữ Lam Bạch, đơn giản nhưng tao nhã.
Lam Bạch có gương mặt với những đường nét tuyệt mỹ. Như một bức chân dung với tỷ lệ hoàn kim.
Khí chất từ Lam Bạch, đều thể hiện là một người có tu dưỡng cao. Điều này là do cách dạy dỗ của Lam gia tộc.
Lam gia là nho gia. Lấy Khổng Tử mà học tập. Cách dạy dỗ của tiền bối với con cháu rất khắt khe. Nửa điều không nghe lời liền phải quỳ trong từ đường hối lỗi. Con cháu đại nghịch bất đạo liền bị tước hộ tịch, đuổi khỏi Lam gia. Không được phép mang họ Lam.
Cha của Lam Bạch, tức Lam Trác Tống là con trai trưởng của Lam Thái Hưng. Lam Bạch gọi Lam Thái Hưng là ông nội. Ông nội có nhiều cháu, nhưng ưng ý nhất chỉ Lam Bạch. Đứa nhỏ này từ khi hiểu chuyện đã rất biết quy cũ. Tôn trọng tiền bối. Dù vô lý bị phạt cũng không tỏ ý bất kính.
Lại nói về Lam Bạch.
Lam tiểu thư từ khi sinh đã có một tài lẻ, cô có thể viết bằng cả hai tay. Dần Lam Bạch tập vẽ một tay, họa chữ một tay.
Năm 16, Lam Bạch trở thành danh họa. Tranh thủy mạc của Lam tiểu thư được giới phê bình đánh giá rất cao. Nhất là phần thư pháp trên tranh, nét chữ thanh tao, sắc nét. Tựa như một chiếc lá tre, có thể khiến người bị thương nếu cố chạm vào.
Tâm lý học nói nét chữ tựa như tâm, điều này đúng với Lam Bạch. Đối nhân xử thế rất thấu tình đạt lý. Nhưng nếu có ý đối chọi với cô, thì đừng trách cô thủ hạ không lưu tình.
Lam gia là chủ của Vạn Hưng tập đoàn. Sau khi tốt nghiệp đại học, Lam Bạch bước chân vào Vạn Hưng. Từ Lam tiểu thư, đến Lam danh họa, sau cùng là Lam phó tổng.
Ngày cô rửa tay gác bút, không vẽ tranh nữa đã khiến bao người si tranh luyến tiếc. Họ chi nhiều tiền xin chữ của Lam Bạch nhưng đều bất thành. Tiền ư? Ai nhiều hơn nhà họ Lam?
Lam Bạch không thể cùng lúc là danh họa, lại đảm đương cơ nghiệp Lam gia tộc. Ông nội luôn dạy, con người kỵ nhất là tham. Bắt cô chỉ chọn một trong hai. Lam Bạch chọn Vạn Hưng.
Lam phó tổng ở công ty, tạo ra một phong thái đĩnh đạc. Mọi hành động cử chỉ của cô tựa như từ cổ tịch bước ra. Không tùy ý nói chuyện, biết dùng tư duy trước khi phát ngôn.
Tuy giữ ôn hòa với cấp dưới, nhưng là loại dùng lễ đãi người. Lễ của Lam Bạch chính là vách ngăn địa vị rõ ràng nhất. Một nhân viên chào cô trên sảnh, Lam phó tổng sẽ chào lại. Nhưng tuyệt không cùng ngươi ăn cơm hay cà phê gì cả. Không tạo ra ý nghĩ có thể thân cận.
Lam phó tổng khiến người ta kính nể tận tâm can.
Nhưng không phải ai cũng như vậy. Nhất là những lão già hóa thạch thuộc ủy viên quản trị.
Cổ hữu và không muốn bị một nữ tử nắm quyền hành. Như thế quá mất mặt.
Họ liền thông đồng với những ủy viên khác, trong cuộc họp cổ đông dự định đá Lam Bạch ra khỏi chiếc ghế phó tổng. Chỉ là không ngờ, Lam Bạch đã biết trước điều này. Cô đã nhanh hơn, thu thập nhân tâm phần lớn cổ đông, rồi bàn kế hoạch diễn kịch đồng ý phản bội Lam Bạch.
Buổi họp cổ đông hôm đó tựa như Huyết yến.
Khi cổ đông đứng ra phản đối Lam Bạch. Cứ nghĩ sẽ có người theo phe mình nhưng không ngờ... tất thảy đều chống lại, Lam Bạch ngồi ghế đầu, bình tâm xem kịch do mình dàn dựng. Những người ủng hộ Lam Bạch đông hơn rất nhiều so với phản đốim Cô không cần nói một lời cũng đã định thắng bại.
Ban thanh tra của tập đoàn sau đó mang hồ sơ ăn chặn nhiều năm của cổ đông này vạch trần. Khiến ông ta tức đến buông lời chửi rủa, nhưng chẳng được gì, bảo vệ ập vào mang ra ngoài.
Chiếc ghế của Lam Bạch vững như bàn thạch.
Chuyện này tất yếu Lam gia tộc biết trước thảy, họ có thể ra tay cứu cô nhưng muốn để xem tài của Lam Bạch tới đâu.
Nếu sóng gió nhỏ không vượt qua thì làm sao xứng đáng làm con cháu Lam gia? Nên nhớ, dựng giang sơn thì dễ, nhưng giữ giang sơn mới khó. Không có tài thì không thể ngồi vào chiếc ghế phó tổng giám đốc.
Lam Bạch nhìn bề ngoài ôn nhu nhưng là người chứa nhiều tâm tư nhất. Cô thừa biết vốn trên đời không có cái gì gọi là bình đẳng, nam nhân luôn cho mình hơn nữ nhân. Nếu Lam Bạch càng tỏ ý kiêu căng trước mặt họ, họ sẽ không đứng về phía cô. Cái họ nể trọng là ông nội của cô. Cái gọi là thu thập nhân tâm, là xem một con người tham nhất điều gì. Rồi đáp ứng cho họ điều đó, nhưng đừng đáp ứng trọn vẹn, nếu họ yêu cầu thăng làm giám đốc, hãy chỉ cho họ làm trợ lý. Bởi nếu đáp ứng theo điều họ muốn, họ sẽ được đằng chân lên đằng đầu.
Việc quản lý nhân sự, cũng giống như giữ cát trong lòng bàn tay. Siết chặt cát sẽ chảy hết, buông lỏng cũng chẳng còn. Tốt nhất là cho vào lọ thủy tinh, giam nhốt vĩnh viễn.
Năm 25 tuổi, Lam Bạch kết hôn. Cô lấy Tề Chấn Vũ làm chồng. Tề Thị là tập đoàn lớn, quy mô không bằng Vạn Hưng nhưng cũng có địa vị trong giới kinh doanh. Hai tập đoàn kết thông gia. Như hổ thêm cánh, không ai không nể mặt.
Tuy vậy, việc ai nấy lo. Vạn Hưng và Tề Thị không có ý hợp làm một. Lam Bạch vẫn ngày ngày chăm lo Vạn Hưng. Tề Chấn Vũ luôn đi nước ngoài khảo sát dự án cho Tề thị.
Ít nhiều bên ngoài cũng đồn đoán sự tình của Lam Bạch và Tề Chấn Vũ. Cho rằng Lam Bạch là nữ giới, nên đặt gia đình lên hàng đầu. Không nên đặt nặng sự nghiệp.
Trước lời này của báo giới, Lam Bạch chỉ cười rồi lướt qua họ. Bước lên xe limousine, đóng cửa xe, chờ tài xế lái đi.
Lam Bạch là nữ nhân như vậy, buồn vui không lộ. Cực hạn tiết chế suy nghĩ trong lòng ra ngoài. Lam gia thật biết tu dưỡng con cháu.
Đã mười năm từ ngày kết hôn.
Năm nay Lam Bạch 35 tuổi.
Tuổi tác càng củng cố thêm tính cách của Lam Bạch, đối nhân xử thế càng khiến người ta chỉ biết viết chữ "phục".
Có thể nói trên đời chỉ hai loại người giỏi đeo mặt nạ nhất. Là chính trị gia và thương nhân.
Lam Bạch chính là thương nhân đeo mặt nạ che giấu tâm tư giỏi nhất.
Cho dù gặp phải sóng gió nào, đến một cái nhíu mày cũng không có.
Trên sảnh lớn Vạn Hưng, chỉ cần nghe tiếng gót giày của Lam phó tổng. Nhân viên đã tự chỉnh lại quần áo, cúi đầu tránh đường.
Từng có một người đề chữ cho Lam Bạch, chỉ sáu từ nhưng đã hoàn toàn tả đúng về cô.
Bạch liên hoa ngự lam trì
(Đóa sen trắng trong đầm)
Chương 3: phàm là người, chắc chắn sẽ tham