Vào mục lục để xem chi tiết truyện nhé bạn. Test link

Trích dẫn của Haruki Murakami

Bài đăng này là từ những trích dẫn trong các tác phẩm của Haruki Murakami mà tôi đã đọc.
* Lưu ý: Tất cả những hình ảnh tại bài đăng này điều do mình chụp, mang ảnh nơi khác xin ghi nguồn. Cảm ơn.


- Cậu có thường ở một mình như thế không?
- Luôn là thế.
- Cậu thích cô đơn à?
- Không, chẳng ai thích cô đơn cả. Tớ chỉ là không cố kết bạn, vậy thôi.
(Rừng Nauy)




"Hạnh phúc thì chỉ có một loại, nhưng bất hạnh thì đến dưới mọi dạng, mọi cỡ. Như Tolstoy đã nói: Hạnh phúc là ngụ ngôn, bất hạnh là chuyện đời."

( Kafka bên bờ biển)





"Có thể tớ không muốn bị thất vọng. Nếu đọc phải một cuốn sách chán quá, tớ sẽ cảm thấy như bị lừa. Trước đây thì khác: Tớ có thời gian, và lúc nào cũng có thể rút được điều gì đó từ việc đọc một cuốn sách, dù chán đến đâu. Bây giờ, tớ chỉ còn lại cảm giác mất thời gian. Có thể là tớ đã già đi.
(Phía Nam Biên Giới, Phía Tây Mặt Trời)


"Đôi khi mình cảm thấy như mình là người phải trông nom một nhà bảo tàng – một nhà bảo tàng rộng lớn và trống rỗng không bao giờ có ai vào xem, và mình phải trông nom nó để cho chính mình xem mà thôi."
(Rừng Nauy)




Người ta cần phải yêu thương một ai đó, và được một ai đó yêu thương, rồi thông qua đó mà học cách tự yêu chính mình.
(1Q84)


"- Khi người ta chỉ nghĩ đến cách kiếm tiền, tôi nói tiếp, cuộc sống sẽ đi qua trước khi người ta có thời gian để nhận ra.
- Đúng nhưng cậu có thể không biết người ta có thể cảm thấy trống rỗng đến thế nào khi không làm ra được cái gì hết.
- Tớ không nghĩ thế. Tớ nghĩ là ngược lại thì có, cậu làm ra được rất nhiều thứ.
- Chẳng hạn như cái gì?
- Những thứ không có hình dạng, tôi nói, liếc nhìn xuống hai bàn tay mình đang đặt lên đầu gối.
- Như là những tình cảm, có phải cậu muốn nói thế không?
… Đơn giản lắm: tất cả những gì có hình dạng đều sẽ biến mất, nhưng một số ý nghĩ để lại những dấu vết vĩnh cửu.”
(Phía Nam Biên Giới, Phía Tây Mặt Trời)


"Ký ức và ý nghĩ cũng già đi như con người ta già đi vậy. Nhưng một số ý nghĩ không bao giờ có thể già đi, một số ký ức không bao giờ có thể già đi."
(Biên niên ký chim vặn dây cót)




"Lòng người và lòng người không bao giờ gắn kết với nhau chỉ bởi sự hài hòa. Mà trái lại, gắn kết với nhau sâu sắc bởi tổn thương và tổn thương. Nối liền với nhau bởi niềm đau và niềm đau, bởi mong manh và mong manh. Không có sự tĩnh lặng nào mà không chứa đựng những tiếng kêu bi thống, không có sự dung thứ nào mà không đổ máu trên mặt đất, không có sự chấp nhận nào mà không phải vượt qua những mất mát đau thương. Đó là thứ nằm trong căn đế của sự hài hòa đích thực."
(Tazaki Tsukuru không màu và những năm tháng hành hương)


"Nhưng chị chỉ mới gặp em, và chị gần như chưa biết gì về em."
"Đúng vậy. Có lẽ chị chưa biết," Miu thừa nhận.
"Vậy tại sao chị lại nghĩ em có thể giúp chị?"
Miu lắc rượu trong cốc. "Chị luôn trông mặt mà bắt hình dong," chị nói. Nghĩa là chị thích khuôn mặt em, thích cách em nhìn."
(Người tình Sputnik)





"Cậu thật sự hứa là sẽ không quên mình chứ?" nàng hỏi gần như thì thầm.
"Mình sẽ không bao giờ quên cậu," tôi nói. "Không bao giờ mình có thể quên cậu."
Vậy mà ký ức của tôi ngày càng mờ nhạt đi, và tôi đã quên nhiều thứ mất rồi.
(Rừng Na Uy)







“Và khi cơn bão đã chấm dứt, mày sẽ không nhớ mình đã làm thế nào mà vượt qua được nó, làm thế nào mà mình đã sống sót. Thậm chí mày cũng sẽ không biết chắc là cơn bão đã thật sự chấm dứt hay chưa nữa. Nhưng điều này thì chắc chắn. Khi mày ra khỏi cơn bão, mày sẽ không còn là con người đã dấn bước vào nó”.
(Kafka Bên Bờ Biển)






"Nakata này đã ngoài sáu mươi rồi, cậu Otsuka ạ. Một khi đã quá sáu mươi thì lão đã quen với việc bị coi là đần độn cũng như với việc chẳng ai thèm để ý đến mình. Người ta có thể sống mà không cần phải đi tàu hỏa. Cha chết rồi, không ăn đòn nữa. Mẹ cũng chết rồi, không còn khóc được nữa. Cho nên, nếu cậu bảo lão khá thông minh thì quả cũng hơi bối rối đấy. Cậu thấy đấy, nếu lão không đần độn thì ngài Tỉnh trưởng sẽ cắt 'chợ' cấp và thẻ 'khiết' tật để đi xe buýt cũng không còn. Nếu ngài Tỉnh trưởng bảo: xét cho cùng, bác đâu phải đần độn, thì Nakata này biết nói sao. Cho nên cứ an phận đần độn vẫn là tốt."
(Kafka Bên Bờ Biển)


Cookie Consent
We serve cookies on this site to analyze traffic, remember your preferences, and optimize your experience.
Oops!
It seems there is something wrong with your internet connection. Please connect to the internet and start browsing again.
AdBlock Detected!
We have detected that you are using adblocking plugin in your browser.
The revenue we earn by the advertisements is used to manage this website, we request you to whitelist our website in your adblocking plugin.
Site is Blocked
Sorry! This site is not available in your country.